Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2018

LUẬN VĂN TỐT NGHIỆP

Hình ảnh
Kết thúc thời kì bao cấp, mở ra thời kì mới, thời kì tự chủ nền kinh tế, tự chủ về kiến thức, tự chủ về cuộc sống. Ngày tôi nộp luận văn cũng là ngày mà tôi chập chững bước đi đầu tiên trong cuộc sống. Từ một đứa với bao kinh nghiệm, kiến thức sống giờ trở lại vô hình trong các cuộc xin việc, trong công việc. Kiến thức thực tiễn hổng đã cướp đi sự tự tin của tôi khi tôi chọn cho mình con đường mới hoàn toàn. Kiến thức Marketing Online quá ít, kĩ thuật, phottoshop quá kém dần biến tôi trở thành một người thất nghiệp. Tôi lo lắng, tôi bị kinh rẻ, xin việc vào đâu cũng không được, thực tập thì dơ dang, Mọi thứ đối với tôi giờ đều dở dang. Có lẽ đó là sự bắt đầu cho hành trình mới, một hành trình sẽ phải hành xác bản thân, phải có suy nghĩ tích cực, năng động hơn Trau dồi kiến thức không bao giờ làm bạn lùi bước, Một sau nhìn lại chạy đường khi tôi bước vào con đường này tôi sẽ là thủ lĩnh. Không thể để người khác kinh thường tôi được và tôi sẽ giỏi sẽ cho người khác biết rằng tôi khô...

5 GIỜ SÁNG THAO THỨC VỀ QUÁ KHỨ VÀ TƯƠNG LAI

Hình ảnh
Chặng đường 4 năm sinh viên cũng đã khép lại. Một chặng đường với bao niềm mơ ước, với trái tim cháy bỏng, một chặng đường lạc lối, một chặng đường nhiều ân hận nhưng cũng có những kỉ niệm đẹp. Bước vào trường- một môi trường đại học khác với sự tưởng tượng của bản thân, một chuyên ngành mà bản thân chưa từng định hướng cho nó, một tâm lý chưa sẵn sàng cho công việc. Cô giáo vẫn thường nói:" Các em đã vào đây là một cái duyên rất lớn, bây giờ không chỉ là các em chọn nghề nữa, mà là nghề đã chọn các em..". Chưa bao giờ trong quãng thời gian 4 năm tôi có một mục đích riêng cho bản thân mình, tôi chưa xác định mình nên làm gì, làm như thế nào, làm ở đâu vẫn chìm đắm trong dục vọng của bản thân. Để giờ đây khi bước ra ngoài xã hội, bạn bè hơn mình, đồng nghiệp cùng trang lứa thậm chí còn ít tuổi hơn nhưng vẫn qua mặt tôi. Suốt 4 năm sinh viên tôi vẫn loay hoay đi làm những công việc chân tay để giờ phút này ngồi nhìn lại quãng đường thấy hối hận. Hối hận vì tôi chưa có con đư...